Trả mình về với thiên nhiên

Chúng ta bị bao vây từng khắc bởi ánh sáng phản chiếu từ hàng triệu ô kính chọc trời, trong không khí đặc mùi hắc ín và khói xe. Chúng ta thức giấc bởi tiếng còi vang inh ỏi, thay vì tiếng gió ru êm thơ thẩn trong luồng nắng tinh khôi.

Hầu hết chúng ta đều đang sống, và vật lộn với cuộc đời, để tồn tại, để lại được sống.

Mỗi đêm khi ta trở về nhà, nghe vài bản tình ca, ngẫm về con phố ngập tràn hoa, cùng vườn xanh mơn mởn, lại ước giá như mình đang hòa ca giữa thiên nhiên.

Thay vì mong đợi để rồi bỏ quên, có rất nhiều cách để chúng ta tận hưởng mùi xanh giữa thoai thoải lớp nhà, đang chật vật kiếm tìm không gian thở.

Nuôi dưỡng một cái cây. Khi bạn có một cái cây, bạn nghĩ rằng nhiệm vụ của bản thân là dành 10 phút mỗi ngày tưới nước cho nó. Đôi khi bạn nhớ, những lần khác bạn phớt lờ. Bạn xem cái cây chỉ là một vật thông thường, vô tri vô giác. Thay vì thế, hãy chăm sóc cái cây như một con người, âu yếm, thầm thì trò chuyện mỗi ngày. Những phiền muộn lo âu, niềm vui bé nhỏ góp nhặt từng giây phút đều được nâng niu, trao gửi đến một tâm hồn, bên trong cây. Bằng cách đấy, bạn thấy mình không còn đơn độc giữa thế giới. Vì bạn đã có một tòa thành thiên nhiên bên trong không gian của riêng mình.

Tiêu thụ nhiều rau xanh. Có thể bạn sẽ thấy lời khuyên này thật ngớ ngẩn. Nhưng tin tôi đi, khi quanh nhà tràn ngập hương sắc của mầm xanh ươm, sự hối hả của bạn sẽ được vỗ về ngay lập tức, mọi căng thẳng trong từng khớp cơ bỗng trơn tru, linh hoạt bất ngờ. Hấp thụ nhiều rau xanh giúp bạn bình tĩnh, cơ thể nhẹ bẫng, đầu óc sảng khoái sau hàng tất bật lo âu. Bạn cho phép mình không nghĩ về những điều phiền lòng, chậm rãi thưởng thức không gian xanh ngay trong chính ngôi nhà mình.

Đi dạo quanh khu nhà. Chúng ta thường tin rằng mình biết hết mọi thứ về khu phố nơi ta sống. Chúng ta quen thuộc với con đường ta đi, chúng ta chắc chắn về từng con ngõ nhỏ, nơi ngập tràn hằng hà món ngon ta nếm. Chúng ta đến nơi mình thân quen, nhưng ngại ngần thử điều mới. Hãy để bản thân được trải nghiệm với điều đã ngỡ thân thuộc, nơi con đường bước chân ta chưa len lỏi bao giờ. Phố trong phố, nghe tiếng người xa lạ trò chuyện, thấy hàng hoa ai trồng nép mình cạnh bức tường vững vàng hơn 30 năm cuộc đời. Chúng ta ngẩng đầu nhìn giàn hoa lấp lánh sương vào một sáng biếng lười, đôi chim trò chuyện dưới tán lá đương độ thu sang. Bạn sẽ thấy bất ngờ về phố nhỏ nơi bạn ở, thật chật chội nhưng cũng rất đủ đầy. Tìm thấy niềm yêu ngay giữa lòng phố bé nhỏ, để biết trân trọng màu xanh hiếm hoi ngay lúc đương thời.

Lắng nghe tâm hồn. Chúng ta nhìn thấy mình trong đôi mắt kẻ khác. Chúng ta soi bản thân qua tấm gương hữu hình. Nhưng chúng ta bỏ lửng tâm hồn để soi rọi thân tâm. Dành một ít thời gian trong ngày để suy ngẫm về cuộc sống là cách tốt để nuôi dưỡng tinh thần tự do, trở về giấc mơ thời thơ ấu. Một căn nhà nhỏ bên đồi thông xanh rì, nơi bạn sống ngày vô tư lự, để mơ mộng, để ngây ngô. Xây một khu vườn trong tâm thức, gieo trồng hạt mầm, đợi mầm sinh sôi, thu hoạch sau những chờ đợi. Đừng quá khắt khe với bản thân. Giờ phút ta thư giãn trong khu vườn của mình là cách ta gạt bỏ những quy tắc, sống cho riêng ta. Tự hỏi bản thân ngay khắc ấy, điều gì khiến ta hạnh phúc là một cách nhận ra ta là ai. Dù tốt hay xấu, ta vẫn đóng một vai trò trong vũ trụ này.

Những cốc nước. Toàn bộ cơ thể ta cũng chính là tự nhiên. Chúng ta sống và trở về với đất, hấp thụ chất dinh dưỡng nuôi lấy toàn thân và kết thúc cuộc hành trình với sự trao trả cho những loài khác. Chúng ta là một loài cây dại, là giống loài đang thở, cần tưới tiêu, cần trao đổi chất, cần nhiều hơn một yếu tố để tiếp tục hành trình. Hãy nhớ uống nước. Sự dịu dàng mềm mại của nước dẫn ta đến một dòng sông nhỏ, nơi khe suối gột rửa âu lo, khôi phục trạng thái cân bằng nguyên thủy. Những cốc nước len lỏi nơi suối nguồn, bao bọc lấy cơ thể ấm nóng, một giây ấy ta được nghỉ ngơi, hòa mình với thiên nhiên.

Chúng ta chỉ có những khoảng không riêng tư bé nhỏ, hãy cố gắng tận hưởng hơi thở trong vắt hiếm hoi. Bằng cách này hay cách khác, tìm thấy sự tích cực trong thế giới hỗn loạn là điều cần thiết để bạn tìm thấy niềm vui trong cuộc sống. Niềm vui tự đến khi bạn biết đủ. Khoảnh khắc ấy, bạn sẽ cảm nhận mùa xuân đương nở rộ giữa tiết đông sương mù.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *